... Nhớ phở bò, ngày xưa trời mà mưa thế này, ngồi xì xụp thì... chẹp chẹp. Nước phở thơm mùi đặc trưng của xương, của hoa hồi, quế, thảo quả, của gừng nướng, hành củ nướng cơ, chứ ko ngọt ngào như mùi knor bây giờ.
Sáng mở mắt ra, cảm giác lạnh ùa vào chăn, trời ẩm. Tự nhiên thèm 1 bát phở bò, nhưng phở của những năm 90 cơ. Cái bát phở ngày đó nó khác bây giờ không hẳn là vì cả năm mới đc ăn 1, 2 lần nên thèm quá ngon đâu.
|
Quán phở vỉa hè thời xưa. Ảnh: TTVN |
Ngày xưa phở bò khác bây giờ từ khâu chuẩn bị, trình bầy, nó chậm rãi kiểu như cảm giác ểu oải của mình đang ngắm mưa bây giờ.
... Nhớ phở bò ngày xưa mà trời mưa thế này, ngồi xì xụp thì... chẹp chẹp. Nước phở thơm mùi đặc trưng của xương, của hoa hồi, của quế, của thảo quả của gừng nướng, của hành củ nướng cơ chứ ko ngọt ngào như mùi knor bây giờ. Mì chính cũng vậy, chỉ gẩy nhè nhẹ đầu cái thìa cà phê bé xíu chứ không làm cả thìa sinh tố như bây giờ (ngày xưa mì chính đắt lắm, đi ăn phở mới cảm nhận đc vị lợ lợ của nó chứ nấu canh ở nhà toàn chấm đầu đũa thôi...).
Nhiều khi chỉ cần mua cặp lồng nước thơm phức đó về là cả nhà đã có 1 bữa sáng mĩ mãn với cơm nguội mà mùi vị thì khó có thể quên được khi có sự góp vị của mấy lá rau mùi...Bánh phở ngày xưa cũng khác, bánh thái tay, sợi to sợi nhỏ dòn dòn ko nát, không làm đục nước như bánh thái máy. Nếu bạn đc nhìn người thái bánh cầm con dao cầu hai chuôi thái bánh thì chắc chắn bạn sẽ tin lời tôi là bánh thái tay ngon hơn là cái chắc. Nó mang tính chất câu nói "Hà Nội ko vội được đâu", vội vàng là sợi bánh cẩu thả ko đường ko lối ngay, không như thái máy thả bánh vào rồi ra đều tăm tắp.
Còn về thịt thì bây giờ đúng là khủng hoảng, tôi nhớ ngày xưa có mấy hàng phở kiểu mậu dịch, kiểu hợp tác xã ăn uống nổi tiếng là có thực đơn trên tường nhưng sơ sài ít món lắm, không nhiều món chiều thực khách như bây giờ. Chủ yếu là Tái và Chín, lác đác có chỗ thì thêm sốt vang... Miếng thịt tái được thái mỏng vừa phải để vừa dễ chín khi trần nhưng không mỏng quá để bị xoăn tít, ai gọi đâu thái đấy. Thịt chín cũng vậy, nhưng miếng thịt chín ngày xưa thái mỏng lắm, mỏng đến nỗi có khi cho vào bát múc nước dùng lấy đũa gắp ra nó rời ra cơ, nó thơm thơm vì được ninh lâu cho ngọt nước chứ ko như mấy miếng tái bây giờ luộc nhơi vì sợ ngót, nước ngọt đã có knor...
Ko nhớ rõ tại sao tôi ko hề có khái niệm thịt gầu khi ăn phở ngày xưa. Tôi chỉ nhớ có mấy lần hồi cấp 3 ăn phở gánh ở Đội Cấn, được cô bán hàng khuyến mãi cho mấy miếng mỡ trắng dòn dòn xoăn xoăn nổi trên nồi nước dùng cùng nước béo kèm thêm câu dặn "ăn thử đi con, cái này ngon lắm, nhưng chẳng ai thích đâu, ngoài mấy ông nhậu ngoài kia hay xin". Rồi mấy lần sau lại được cho mấy miếng như thế nhưng mềm hơn, không dòn và mầu vàng - là mỡ nạm...
Thôi, sáng quên ăn sáng , mồm ko còn chỗ trống cho vị giác nữa rồi , phải đi ăn thôi ....