Nghiên cứu mới từ Đại học LUT cho thấy năng lượng mặt trời sẽ vai trò trọng tâm tổng thể năng lượng trong nỗ lực của châu Âu tiến tới đạt mục tiêu không phát thải vào năm 2050.
Các nhà khoa học thuộc Đại học Công nghệ Lappeenranta (LUT)
Phần Lan đã nghiên cứu hai kịch bản khác nhau về phương thức Châu Âu có thể đạt
được mục tiêu không phát thải carbon vào năm 2050 hoặc 2040. Nhóm nhà nghiên cứu
nhận thấy, công nghệ pin điện mặt trời (PV) có thể chuyển hóa toàn bộ hệ thống
năng lượng của lục địa thành một “hệ thống năng lượng mặt trời”, được gọi là “Nền
kinh tế Solar to-X.”
Công suất điện lắp đặt (trái) và phát điện (phải) từ nhiều
nguồn khác nhau trong ba kịch bản 2020-50. Ảnh: Đại học LUT, Tiến bộ về quang
điện, Lisense Creative Commons CC BY 4.0.
Christian Breyer, GS kinh tế năng lượng mặt trời tại LUT, trong
cuộc phỏng vấn với tạp chí PV – magazine cho biết: “Bảo đảm chủ quyền năng lượng
có thể khả thi ở châu Âu và cũng là sự lựa chọn của xã hội. Điện mặt trời có thể
cung cấp 100% năng lượng tái tạo cho châu Âu vào khoảng năm 2040.”
GS Breyer nhấn mạnh tầm quan trọng của PV, xác định pin điện
mặt trời sẽ là trụ cột chính của hệ thống năng lượng châu Âu khi điện năng được
sử dụng trên quy mô lớn trong các ngành cung cấp nhiệt và giao thông.
Ông giải thích: “Thuật ngữ đặc trưng cho hệ thống năng lượng
mới hình thành được gọi là “nền kinh tế Power-to-X” do điện khí hóa trực tiếp
và gián tiếp là yếu tố chính của hệ thống năng lượng bền vững với giá cả phù hợp.
“Nền kinh tế hydro” là một quan điểm sai lầm, vì hydro không phải là yếu tố đặc
trưng của hệ thống năng lượng mới hình thành mà là chất mang năng lượng trung
gian quan trọng trong những ứng dụng chuyển hóa năng lượng thông qua hydro đến
các ứng dụng X.”
Nhóm nghiên cứu đã trình bày hai kịch bản trong bài viết
" Phản ánh quá trình chuyển đổi năng lượng từ góc độ châu Âu và trong bối
cảnh toàn cầu— Mức độ phù hợp của quang điện mặt trời trong đánh giá tiêu chuẩn
cho hai kịch bản đầy tham vọng " được xuất bản gần đây trên tạp chí
Progress in Photovoltaics.
Các nhà nghiên cứu đã mô tả cụ thể vai trò của năng lượng mặt
trời đối với quá trình chuyển đổi năng lượng của châu Âu trong bối cảnh toàn cầu.
Nhóm nhà khoa học sử dụng Mô hình chuyển đổi hệ thống năng lượng LUT, xem xét
nhu cầu nhiệt và điện của các khu dân cư, thương mại và công nghiệp, nhu cầu
năng lượng ngành giao thông vận tải. Đồng thời, nhóm nghiên cứu cũng dự tính lượng
khí thải CO2 liên quan đến quá trình sản xuất năng lượng.
Nhóm cho biết: “Mô hình tối ưu hóa chi phí cho năng lượng được
thực hiện theo từng giai đoạn 5 năm, mỗi năm được mô phỏng ở độ phân giải hàng
giờ nhằm đảm bảo cân bằng cung-cầu mỗi giờ”.
Kết quả của mô hình cho thấy, với chi phí cho sự phát triển
hệ thống năng lượng ở cấp độ trước đại dịch có thể đạt được phát thải CO2 ròng
bằng 0 ở cả hai kịch bản, nhưng kịch bản năm 2050 có chi phí lộ trình thấp hơn
8,5% để đạt được mức phát thải CO2 bằng 0.
Nhóm nghiên cứu nhấn mạnh, để đạt được phát thải CO2 bằng 0:
“Nguồn năng lượng lớn nhất sẽ là điện mặt trời, chiếm 54% đến 56% tổng nhu cầu
năng lượng sơ cấp và 61% đến 63% tổng sản lượng điện sản xuất vào năm 2050”.
GS Breyer lưu ý, nghiên cứu trước đây cho thấy, với những
chi phí cho phát triển nguồn năng lượng trước đại dịch, năng lượng mặt trời sẽ
chiếm tỷ lệ từ 50% đến 60% trong hỗn hợp năng lượng tổng thể vào năm 2050.
“Chúng tôi xác định được hơn 60% một chút, tỷ lệ năng lượng
(PV) cao hơn này là kết quả của việc lập mô hình PV chi tiết hơn, ví dụ như hệ
thống theo dõi năng lượng mặt trời một trục và các nhà sản xuất PV đa dạng, cấp
độ liên kết ngành cao với pin giá rẻ và chi phí thấp. các vật chất điện phân tiết
kiệm chi phí và hỗ trợ tỷ lệ chuyển đổi năng lượng mặt trời của PV cao hơn.”
Nhóm nghiên cứu kết luận, sự thành công của những kịch bản
được đề xuất phụ thuộc vào sự tương tác mạnh mẽ giữa năng lượng mặt trời, điện gió,
bộ lưu trữ pin, thiết bị điện phân hydro và máy bơm nhiệt.
“Bản chất của hệ thống năng lượng tương lai đang
hình thành có thể được gọi là nền kinh tế power-to-X, do phần lớn năng lượng sơ
cấp là điện năng được sử dụng trên toàn hệ thống năng lượng trong những ứng dụng
trực tiếp như năng lượng tạo nhiệt, chuyển đổi năng lượng thành giao thông hoặc
năng lượng thành nước ở các vùng khô hạn, trong khi sử dụng điện gián tiếp chủ
yếu theo lộ trình chuyển hóa năng lượng thành hydro thành ứng dụng X, với các
chất mang năng lượng cuối cùng ở dạng lỏng như metan, amoniac và metanol, ” các
nhà khoa học kết luận.