Theo lịch sử và thần tích còn lưu giữ thì đình Ngọc Cục thờ phụng hai vị Thành hoàng là Ất Sơn Đại vương và Phạm Trí, bộ tướng của danh tướng Phạm Ngũ Lão, chín vị tiến sĩ và hai vị võ tướng.
Nhắc đến đình Ngọc Cục, nhiều người sẽ nghĩ đến lối kiến
trúc gợi vẻ thanh bình, đến những làn đều trống quân đầy lưu luyến của các đôi
trai gái nơi đây mỗi độ xuân về.
" Uống nước giếng Chằm/Nằm đình Guộc Cả
Đó là câu ca dao của nhân dân trong vùng nói về ngôi đình Ngọc
Cục, còn có tên là đình Guộc Cả, vốn là tên làng từ thế kỷ XVI. Đầu thế kỷ XIX,
Ngọc Cục thuộc tổng Ngọc Cục, huyện Đường An, phủ Thượng Hông, trấn Hải Dương.
Năm 1900 Ngọc Cục thuộc tổng Ngọc Cục, huyện Bình Giang, nay là một thôn của xã
Thúc Kháng, huyện Bình Giang.
Đình Ngọc Cục. Ảnh Mai Văn Phú
Trong khuôn viên hơn 1.000m2, trước đây đình Ngọc Cục từng
là ngôi đình lớn nhất tổng Ngọc Cục. Đình được khởi dựng vào năm Giáp Thìn thời
Hồng Đức (năm 1484). Qua nhiều lần trùng tu tôn tạo đến nâm 1544 đình được làm
bằng gỗ lim, cao ráo, mát mẻ quay hướng nam.
Vào năm Tân Dậu niên hiệu Tự Đức 14 ( 1861 ) đình được xoay
hướng tây và năm Quý Mão,Thành Thái thứ 5 (1903) đình được nhân dân bỏ công sức,
tiền bạc trùng tu lớn chạm khắc cầu kỳ. Hiện nay đình có 4 hạng mục đó là: Nghi
môn, đại bái, trung đình và hậu cung, kiến trúc kiểu chữ Công khá đồ sộ, đồng bộ,
các công trình đều làm 7 gian tương ứng với 7 giáp của làng.
Đình Ngọc Cục hiện còn có kiến trúc thời Nguyễn đậm nét.
Riêng toà đại bái rộng tới 211 m2 nhà làm kiểu lòng thuyền tứ trụ, toàn bộ phần
gỗ được đỡ bởi 32 cột lim vững chắc, cột to nhất có đường kính 40cm, đứng trên
chân tảng đá. Kiến trúc tiêu biểu là đao tầu dẻo góc, vì con chồng đấu sen, hai
hiệp thợ cùng thi nhau trổ tài trên các mảng chạm khắc gỗ.
Hầu như hệ thống cột, xà, hoành còn tương đối nguyên vẹn, lớp
bụi thời gian không thể phủ lập được những mảng chạm trổ tài tình, các nghệ
nhân dân gian đã tạo ra những bức tranh sinh động trên mỗi bức cồn, xà đinh, đầu
dư và đầu đấu của đình.
Điều đáng lưu ý là chủ đề chạm khắc được bố cục rõ ràng, mạch
lạc, ít trùng lặp. Chủ đề chính là "Tứ quý", "Tứ linh"
(thông, trúc, cúc, mai; long, ly, quy, phượng), có điểm thêm hoa sen, hoa hồng,
long mã, điểu ngư và các loại hoa văn truyền thống khác.
Bước vào toà đại bái ta không thể bỏ qua hai bức cồn ở gian
trung tâm được chạm kênh bong các loài động vật như: Chim nhạn sải cánh, rồng
cuốn, long mã, cá đang bơi, cúc mai đua nở cùng các loài động vật hoang dã như:
Chim tước bay trong vân mây loáng thoáng... Trung đình và hậu cung có diện tích
hẹp hơn, kiến trúc kiểu giá chiêng, hậu cung gồm 4 gian nằm ngang tạo nên ngôi
đình hình chữ Công vững chãi.
Ngoài giá trị nghệ thuật của kiến trúc thời Nguyễn, đình Ngọc
Cục còn bảo lưu nhiều hiện vật có giá trị lịch sử và nghệ thuật cùng thời như:
Tấm cửa võng chạm lộng kiểu: "Lương long chầu nguyệt", hương án:
"Chân quỳ dạ cá" bức đại tự sơn son thếp vàng, diềm trang trí rồng chầu
và hoa văn chữ triện, rùa đá lớn, cuốn thần tích thời Lê và nhiều đồ tế tự bằng
gỗ, đá, vải, đồng khác...
Vốn là vùng đất văn hiến khoa bảng, giàu truyền thống cách mạng,
đình Ngọc Cục có mối giao lưu chặt chẽ với một số di tích khác liền kề như: Bên
kia sông Cửu An là đền Phù Ủng nơi thờ danh tướng thời Trần Phạm Ngũ Lão; đình
Châu Khê quê hương của nghề làm vàng bạc Tào Khê chiếc nôi của nghệ thuật hát
ca trù và trống quân nổi tiếng thời Lê; Lương Ngọc là quê hương của nhiều vị tiến
sĩ nho học thành danh...
Theo lịch sử và thần tích còn lưu giữ thì đình Ngọc Cục tôn
thờ hai vị Thành hoàng, chín vị tiến sĩ và hai vị võ tướng.
Vị Thành hoàng thứ nhất là Ất Sơn Đại Vương, quê ở làng Đanh
Xá, xã Hoàng Hoa Thám, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên. Đó là một viên tướng trẻ thời
Hùng Vương được giao thống lĩnh nhạc quân sơn bộ, sau đó có công đánh giặc xâm
lược, được nhân dân Đanh Xá lập đền thờ ở xứ Đống Voi, với ngũ hiệu là "Ất
Sơn Đại Vương", đền rất linh thiêng, ai buôn bán qua vào cầu đảo đều linh ứng.
Sau này có một người làng Ngọc Cục khi cầu đảo linh ứng đã xin được rước khí thần
về thờ tại đình Ngọc Cục.
Vị Thành hoàng thứ hai có tên là Phạm Trí, người có công
giúp Phạm Ngũ Lão đánh giặc Nguyên Mông lập nhiều chiến công hiển hách ở thế kỷ
XIII. Khi giặc tan ông không làm quan mà về Ngọc Cục mở trường dạy học, đào tạo
nhiều nhân tài cho địa phương, khi mất ông
được dân làng lập miếu thờ ở ngay
trên nền nhà dạy học của ông gọi là Nghè Ngọ, sau đó suy tôn là Thành hoàng rước
về thờ tại đình.
Hai vị Thành hoàng đều được các triều đại phong kiến Việt
Nam phong sắc. Ngoài ra, đình Ngọc Cục còn phối thờ chín vị tiến sĩ người địa
phương và hai vị võ tướng là Trí Nghiêm Chiêu Võ Thượng tướng quân và Phục Hổ
Vũ tướng quân, đây là hai vị võ tướng thời Lê có nhiều công lao trong sự nghiệp
bảo vệ đất nước.
Thời kỳ lịch sử hiện đại, Ngọc Cục là cơ sở của Việt Minh
huyện Bình Giang trước cách mạng Tháng Tám năm 1945. Đình là nơi họp bàn kế hoạch
giành chính quyền huyện năm 194 5, trong cuộc họp quan trọng này có các đồng
chí: Vũ Duy Hiệu, Phan Điền, Bùi Tùng, Hồng Vũ và Nguyễn Hiệp về dự và chỉ đạo
cách mạng Tháng Tám Ở huyện Bình Giang.
Thời kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp, đình Ngọc Cục như một
Trạm quân y có nhiệm vụ đón tiếp, chữa trị thương binh tham gia trận đánh: Con
Gái, Máy Chai ở thị xã Hải Dương, đồng thời là cơ sở giao liên của hai tỉnh Hải
Dương và Hưng Yên.
Thời kỳ chống Mỹ cứu nước, đình Ngọc Cục đã chứng kiến sự kiện
thanh niên địa phương lên đường đánh Mỹ đã lấy cây đề trên nóc Nghè Ngọ về trồng
kỷ niệm tại đình trong lễ ra quân. Trong số bẩy thanh niên tham gia trồng cây
thì có bốn người đã hy sinh anh dũng ngoài chiến trường, hiện nay cây đề vẫn
xanh tốt toả bóng mát cho mọi người.
Lễ hội hàng năm được tổ chức trọng thể vào các ngày mùng 9
tháng Giêng (ngày sinh của Thành hoàng Phạm Trí), ngày mùng 10 tháng 3 ngày
sinh của Ất Sơn Đại Vương) và ngày mùng 5 tháng 10 ngày mất của thân mẫu Ất
Sơn).
Trước cách mạng Tháng Tám năm 1945, lễ hội có nhiều trò, nhiều
lệ như: Đấu võ, kéo co, bắt vịt, chọi gà, gà nào thắng sẽ được mổ để các cụ bô
lão ăn lấy may. Rước kiệu Thành hoàng là nghi thức long trọng nhất, đoàn rước
kiệu ăn mặc kiểu võ tướng, múa kiếm, côn đi trước, sau đó là những người khiêng
kiệu mặc áo nậu đỏ, theo sau là đoàn múa lân, sư tử, đánh trống chiêng vang trời,
người mang bát biểu, bát xà mâu, tàn, lọng và dân làng đội lễ vật... Đoàn rước
đi từ đình đến nghè Ngọ và nghè Đến (cùng làng) đó là hai nơi thờ cũ của Thành
hoàng, làm lễ tại nghè, sau đó rước trở lại đình. Trong lễ rước bắt buộc phải
có 7 mâm cỗ bánh giầy, oản, thịt lợn đen của 7 giáp dâng lên Thành hoàng.
Lễ hội đình Ngọc Cục có hát ca trù và hát trống quân. Đây là
sinh hoạt văn hoá dân gian đặc sắc của vùng đồng bằng Bắc Bộ. Trong không khí
tưng bừng của ngày hội, trai gái của các làng Ngọc Cục, Tào Khê và Đầu Quạt
(làng ở bên kia sông Cửu An, thuộc tỉnh Hưng Yên) đứng dọc hai bên bờ sông hát
đối đáp, những lời ca trữ tình đằm thắm, ca ngợi cuộc sống lao động và tình yêu
đôi lứa.
Bà Nguyễn Thị Mỹ, con gái cụ Nguyễn Danh Quán người làng Ngọc
Cục, là vợ thiếp của chúa Trịnh Cương, chuyên dậy cung nữ trong cung hát ca trù
và trống quân. Hiện nay đền thờ bà vẫn còn ở phía bờ sông Cửu An thuộc thôn Tào
Khê.
Vào thế kỷ XVII, Ngọc Cục - Tào Khê là đất tổ của hai loại
hình nghệ thuật hát ca trù và hát trống quân của xứ Hồng Châu. Hiện nay Ngọc Cục
và Tào Khê vẫn bảo lưu hát trống quân trong dịp hội đình.
Đó là hình thức diễn xướng dân gian cổ truyền mà không phải
nơi nào cũng có, rất cần được bảo tồn và truyền dạy cho thế hệ trẻ. Sau một năm
lao động vất vả, những ngày hội vui vẻ là dịp đoàn tụ của gia đình, dòng tộc,
tăng thêm tình cảm xóm làng cùng tôn thờ những vị thành hoàng có công với dân với
nước.
Thúc Kháng là một xã lớn của huyện Bình Giang, xã có 7 thôn,
vốn là vùng đất khoa bảng, giầu truyền thống cách mạng, cả xã có 20 vị tiến sĩ,
1 vị thám hoa, đứng sau làng Mộ Trạch về số người đỗ đạt thời phong kiến.
Dân ở đây làm nông nghiệp là chính và là một trong những xã
có nhiều nghề cổ truyền nổi tiếng như: Vàng bạc Châu Khê, giần sàng Thị Tranh,
tre đan Lương Ngọc... Đời sống nhân dân ngày càng được ổn định và phát triển,
nhiều gia đình có cửa hiệu buôn bán và làm vàng bạc Ở phố Hàng Bạc - Hà Nội.
Đình Ngọc Cục đã được Bộ Văn hoá Thông tin (nay là Bộ Vă hóa
Thể thao và Du lịch) xếp hạng là di tích kiến trúc nghệ thuật theo quyết định số
04/2001/QĐ-BVHTT, ngày 19 tháng 01 năm 2001.
Ngày 10 tháng 1 năm 2006, Đảng bộ và nhân dân xã Thúc Kháng
tổ chức lễ kỷ niệm 5 năm ngày di tích đình Ngọc Cục đón bằng di tích xếp hạng cấp
quốc gia và tuyên truyền giá trị lịch sử và nghệ thuật của di tích với bà con
quê hương mình.
(Hải Dương Di tích và Danh thắng)