Khởi đầu cho một ngày mới thật bình yên và sảng khoái, xin mời bạn thả những vòng xe rong ruổi, hoặc chạy bộ qua “Cánh đồng hoang”, dọc theo làng rau Trà Quế đến với biển An Bàng, bạn sẽ cảm nhận được sự trong lành tuyệt diệu khi thả bộ dọc theo triền cát, đón ánh mặt trời lên, ngắm nhìn vẻ đẹp tinh khôi lúc hừng đông trên mặt biển.
Bãi biển An Bàng đẹp hoang sơ và tĩnh mịch. Hàng dương liễu xanh biếc cùng những bụi dứa già đan kín như một bức tường bao bọc lấy vùng biển quê hương. Bãi cát vàng ruộm còn vương vãi những vỏ ốc vỏ sò từ biển được sóng tung lên bám đầy rong rêu. Cảm giác được tắm trong vùng biển lạ thật thú vị, có chút rụt rè, có chút nao nao vì sinh vật biển còn tung tăng với con người, được nhìn thấy từng đàn cá nhảy chập chờn trên mặt nước, có khi còn bắt được những con ghẹ tươi non. Giờ đây biển đã khoác lên mình chiếc áo mới duyên dáng. Bãi cát trắng mịn màng, hàng quán đã bắt đầu mọc lên. An Bàng trở thành bãi tắm thu hút đông người.Người đến tắm biển ngày một đông, nhất là vào những dịp hè. Dường như biển không còn cô đơn trong những ngày mùa đông mịt mù sóng dữ.
Tình yêu của con người với biển đậm đà, bền chặt. Bởi vì, khi yêu biển họ mới khắc phục những khó khăn để tìm đến với biển từng ngày, bất kể nắng mưa gió lạnh. Bạn thử tưởng tượng trời mùa đông lạnh ngắt còn gì thích hơn là được ngủ vùi trong chăn ấm, kéo dài thêm giấc ngủ một tý.Vậy mà những “công dân yêu biển”, đã thức dậy từ tinh mơ, trang bị áo ấm, áo mưa, đồ tắm để phóng xe ra biển, đá banh, đi bộ hoặc chôn mình trong cát ấm…Tình cảm bao giờ cũng có sự giao thoa, tương tác. Thiên nhiên cảm nhận được niềm say mê của con người mà biển trở nên hiền hoà êm dịu, dòng nước trong xanh luôn thích ứng: biển tắm mát ta trong những chiều nắng hạ, biển ấm áp xoa dịu ta trong những sớm mùa đông. Đến với biển con người cảm thấy gần gũi thân thiện, trẻ trung gột rửa những lo toan phiền muộn thường ngày. Đứng trước biển con người như quên đi tuổi tác, luôn cảm thâý mình trẻ thơ. Ai cũng hồn nhiên vui đùa với sóng. Biển ve vuốt, biển hiền từ đưa ta bềnh bồng. Biển xoa dịu những nỗi buồn, biển gội sạch những giận hờn.
Biển nơi đây thật dung dị, biển không dành riêng cho một ai, phụ nữ tắm biển không mặc bikini hai mảnh, mà ăn mặc kín đáo và giản dị. Mùa đông, đoàn người tắm biển đoàn kết gắn bó hơn, thường tập trung tại điểm an toàn để cùng tắm , hì hụp trong sóng nước, được sóng biển vỗ về. Tiếng trò chuyện, tiếng cười đùa rộn vang trong biển sớm. Nhóm thanh niên đá banh có tổ chức hơn, để động viên nhau trong việc chuyên cần họ qui định bắt phạt những ai vắng mặt. Hình phạt thật ngộ: đóng quỹ 20 ngàn đồng cho một lần vắng mặt.
Theo từng mùa, biển có một vẻ đẹp riêng, tôi yêu biển nhất vào những chiều thu ngồi im lìm nhìn xa xăm ra hướng đảo, xa xa những cánh buồm thấp thoáng trong sương mờ, những con sóng nối đuôi nhau hôn lên bãi cát, hàng dương liễu xõa mái tóc mềm lặng yên trong nắng…Biển mang một vẻ đẹp dịu dàng, chẳng còn vẻ trầm ngâm của những ngày đông giá, chẳng có vẻ náo nức của chiều hè tấp nập.
Những lúc trời yên biển lặng, những người tắm biển lại thi nhau bơi ra cột cờ, được chạm tay vào cờ, y như là tìm thấy điều may mắn. Nhờ bơi lội thường xuyên mà sức khoẻ của mọi người đã tốt lên nhiều, làn da săn chắc hơn. Đoạn đường đi về nhà, còn bao điều hấp dẫn, được điểm tâm với những món ăn dân dã, mua được những con cá tươi rói mà ngư dân vừa mới đánh bắt. Rồi tha hồ ngắm cảnh thơ mộng của con sông Trà Quế, mặt nước phẳng lặng như gương còn ngái ngủ, cánh đồng lúa xanh mơn mởn có đàn cò trắng lượn bay, những cô thôn nữ kĩu kịt gánh rau vào thành phố, vài cụ bà ngồi bệt trên cầu bỏm bẽm nhai trầu, chuyện trò vui vẻ, thi thoảng lại bắt gặp một đôi uyên ương bẽn lẽn chụp ảnh cưới bên bàu sen đang mùa hoa nở. Thu vào trong tầm mắt, là cảnh thanh bình yên ả của làng quê, còn gì thi vị hơn.
Sao bạn không khởi đầu một ngày bằng việc tìm đến với thiên nhiên, đến với biển An Bàng- một vùng biển xanh hiền hoà và mộc mạc/.
Nguồn : hoian24h