Bình minh lẻ loi trên sông Lam Bình minh lẻ loi trên sông Lam Dân trí - Chảy qua vùng đất khắc nghiệt nhất của đất nước, sông Lam lúc bình minh lên cũng dịu mát và lặng lẽ dắt lòng người hòa vào khí trời bao la. Nhưng vẻ đẹp cô đơn lạ thường... Sáng tinh mơ dọc bờ sông Lam vắng đến lạnh lẽo ngay giữa những ngày hè oi ả. Nhiều nơi, đất đai hai bên bờ sông khô khốc, người dân bỏ vụ mùa chờ qua mùa nắng. Vắng tiếng người ra đồng, tiếng trâu nghé ọ kéo cày nên vắng luôn cả một đời sống sinh hoạt ven sông. Bình minh le lói ở đằng đông Làn sương khói sớm phai dần ở các ngọn núi Chỉ có vài bóng người lớn tuổi đi bộ thể dục qua những con cầu treo nhỏ bắc qua sông hay những người vội vã đi chợ sớm... Len lỏi, lưa thưa làng chài trên sông với những con thuyền ra đánh cá. Chảy qua vùng đất khắc nghiệt nhất của đất nước, Sông Lam (Nghệ An) mang hình dáng xì xì, khấp khểnh, uốn lượn... Nước sông cằn cỗi vào mùa khát và dữ dội vào mùa lũ . Có thể ngắm đất trời trong xanh Hay hứng được cả những giọt sương trên dòng sông Lam khô cằn vào lúc tinh mơ Nhiều khoảnh khắc đẹp của con sông bị bỏ rơi ngay với chính những người dân nơi đây. Đẹp nhất là lúc sáng sớm tinh khôi đón một ngày mới, trong sáng nhất, dịu dàng nhất, bình yên nhất, con sông đang bị lãng quên. Dòng sông xanh mướt chảy lượn lờ như nối cho trời đất thêm dài, thêm bao rộng lớn. Ánh mặt trời từ tốn bước thật chậm sợ làm tan nhanh lớp sương đêm mờ phủ những bóng núi chập chờn. Giây phút này, đứng cạnh con sông có thể hít hà được cả khí trời có cả mùi sương, mùi khói, mùi nắng và cả mùi gió thổi se se... Đẹp và chân thực, sống động hơn cả những bức tranh chỉ vốn chỉ có trong hình dung của con người. Hiếm hoi cảnh bé gái ngồi ngắm sông chờ mẹ xuống đồng lúc tinh mơ Mẹ kể, sông quê mình đẹp đến thế mà giờ người ta ra sông... là để thả rác. Người người, nhà nhà đóng gói rác vào bao tải, chở ra sông, đứng trên cầu buông tay ném xuống, rồi lạnh lùng quay ngoắt bước đi. Những khắc nghiệt, dữ dằn của thiên nhiên làm chúng ta quên mất rằng, tự nhiên luôn mang vẻ đẹp kì diệu trong mình? Hay chính sự cằn cỗi, khô cằn trong lòng người đang đánh rơi vẻ đẹp của tự nhiên? Vẻ đẹp cần được ngắm và cả cần được nghĩ. Làng chài ven sông Thiên nhiên không rộng lớn như chúng ta tưởng. Chúng nhỏ bé và lẻ loi, thiếu thốn sự dịu dàng, nâng đỡ. Mùa lũ lại sắp về... Hoài Nam Dân trí - Chảy qua vùng đất khắc nghiệt nhất của đất nước, sông Lam lúc bình minh lên cũng dịu mát và lặng lẽ dắt lòng người hòa vào khí trời bao la. Nhưng vẻ đẹp cô đơn lạ thường... Sáng tinh mơ dọc bờ sông Lam vắng đến lạnh lẽo ngay giữa những ngày hè oi ả. Nhiều nơi, đất đai hai bên bờ sông khô khốc, người dân bỏ vụ mùa chờ qua mùa nắng. Vắng tiếng người ra đồng, tiếng trâu nghé ọ kéo cày nên vắng luôn cả một đời sống sinh hoạt ven sông. Bình minh le lói ở đằng đông Làn sương khói sớm phai dần ở các ngọn núiChỉ có vài bóng người lớn tuổi đi bộ thể dục qua những con cầu treo nhỏ bắc qua sông hay những người vội vã đi chợ sớm... Len lỏi, lưa thưa làng chài trên sông với những con thuyền ra đánh cá. Chảy qua vùng đất khắc nghiệt nhất của đất nước, Sông Lam (Nghệ An) mang hình dáng xì xì, khấp khểnh, uốn lượn... Nước sông cằn cỗi vào mùa khát và dữ dội vào mùa lũ . Có thể ngắm đất trời trong xanh Hay hứng được cả những giọt sương trên dòng sông Lam khô cằn vào lúc tinh mơNhiều khoảnh khắc đẹp của con sông bị bỏ rơi ngay với chính những người dân nơi đây. Đẹp nhất là lúc sáng sớm tinh khôi đón một ngày mới, trong sáng nhất, dịu dàng nhất, bình yên nhất, con sông đang bị lãng quên. Dòng sông xanh mướt chảy lượn lờ như nối cho trời đất thêm dài, thêm bao rộng lớn. Ánh mặt trời từ tốn bước thật chậm sợ làm tan nhanh lớp sương đêm mờ phủ những bóng núi chập chờn. Giây phút này, đứng cạnh con sông có thể hít hà được cả khí trời có cả mùi sương, mùi khói, mùi nắng và cả mùi gió thổi se se... Đẹp và chân thực, sống động hơn cả những bức tranh chỉ vốn chỉ có trong hình dung của con người. Hiếm hoi cảnh bé gái ngồi ngắm sông chờ mẹ xuống đồng lúc tinh mơMẹ kể, sông quê mình đẹp đến thế mà giờ người ta ra sông... là để thả rác. Người người, nhà nhà đóng gói rác vào bao tải, chở ra sông, đứng trên cầu buông tay ném xuống, rồi lạnh lùng quay ngoắt bước đi. Những khắc nghiệt, dữ dằn của thiên nhiên làm chúng ta quên mất rằng, tự nhiên luôn mang vẻ đẹp kì diệu trong mình? Hay chính sự cằn cỗi, khô cằn trong lòng người đang đánh rơi vẻ đẹp của tự nhiên? Vẻ đẹp cần được ngắm và cả cần được nghĩ. Làng chài ven sôngThiên nhiên không rộng lớn như chúng ta tưởng. Chúng nhỏ bé và lẻ loi, thiếu thốn sự dịu dàng, nâng đỡ. Mùa lũ lại sắp về... Hoài Nam Trở về đầu trang Sông Lam tự nhiên bình yên dữ dội 0 Tổng số: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10