- Phong cảnh đẹp, ẩm thực đặc sắc… và đặc biệt là nhịp sống chậm, khác hẳn với thủ đô Bangkok, đã mang đến cho du khách một cảm xúc Thái thật khác khi ở Chiang Mai…
Tôi đặt chân đến Chiang Mai vào một ngày nắng đẹp đầu tháng 5. Chỉ mất 2 tiếng bay thẳng Hà Nội – Chiang Mai, chiếc máy bay rực rỡ màu sắc của hãng Bangkok Airways đã mang đến cảm giác phấn chấn đưa tôi đến thành phố du lịch. MC truyền hình Nguyễn Minh Trang bay cùng chuyến hôm ấy cũng đã không ngớt bày tỏ sự thích thú với chiếc máy bay “so kute” này.
MC Nguyễn Minh Trang tỏ ra rất thích thú khi ngồi trên chiếc máy bay Bangkok Airway "so kute" này
Khi máy bay dần hạ cánh, từ trên cao nhìn xuống qua ô kính, Chiang Mai hiện ra với nét tương đồng vùng nông thôn Việt Nam. Là những cánh đồng xanh mướt, những ngôi nhà xen kẽ thật nên thơ.
Tôi làm thủ tục nhập cảnh nhanh chóng và lên xe du lịch đã chờ sẵn. Chiang Mai 15h chiều nắng rực rỡ, không kẹt xe, đường phố khá sạch sẽ đã tạo cho tôi cảm tình ngay từ ban đầu. Từ sân bay về khách sạn nằm ở trung tâm thành phố chỉ mất chừng 15 phút nhưng chúng tôi đã dừng lại tại một quán cafe nằm dọc trên sông Ping mang tên Woo Cafe.
Từ cách bài trí không gian đến ẩm thực của Woo Cafe khiến thực khách khó phật lòng
Điều làm tôi ấn tượng với điểm dừng chân đầu tiên này không chỉ là đồ ăn uống ngon, bày biện đẹp mà còn là những khoảng không gian được thiết kế trang trí vô cùng sáng tạo, độc đáo, thỏa sức đam mê cho những ai thích chụp ảnh, ghi hình. Bất cứ một không gian nào trong quán, dù lớn hay nhỏ, góc khuất hay dễ nhìn cũng thể hiện sự cầu kỳ, tỉ mỉ đến mức khó có thể khiến thực khách phật lòng.
18h chiều, tôi về đến khách sạn 5 sao U Nimman. Sau khi được nhân viên lễ tân giới thiệu các thông tin cần thiết, các dịch vụ tiện ích cũng như quyền lợi khi ở tại khách sạn, tôi nhận phòng và cảm thấy hài lòng với một nơi mình sẽ ở trong mấy ngày tới, từ trang thiết bị trong phòng cho đến view ra ngoài.
Bữa ăn tối đầu tiên của chúng tôi ở Chiang Mai là tại nhà hàng ẩm thực Thái mang tên Tong Tem Toh. Quán ăn đông nhưng không ồn ào, mọi người nói chuyện vừa đủ nghe, không làm phiền những người xung quanh. Đây chính là điểm cộng cho văn hóa ẩm thực ở vùng này. Cách ăn uống của người dân có nét giống phương Tây, dùng đĩa, dao, dĩa để ăn chứ không dùng bát, đũa như người Việt. Đồ ăn ở đây khá phong phú. Tôi cảm nhận sự đậm đà, vị cay và ngọt đặc trưng của người Thái trong từng món ăn.
Sớm ngày thứ 2 thức dậy ở một thành phố lạ, tôi không thấy nhịp sống ồn ào như mọi ngày. Không khí trong lành, nhiều cây xanh và vắng vẻ mang đến cảm giác thật dễ chịu, bình yên. Thậm chí đến 8h sáng, xe cộ trên đường cũng không nhiều. Theo như cô hướng dẫn viên chia sẻ, các trung tâm thương mại, cửa hàng ở đây thường bắt đầu từ 9h sáng đến 21h-22h tối là đóng cửa. Mọi thứ ở thành phố du lịch này như chậm lại…
Chiang Mai buổi sáng thật bình yên
Hôm nay, chúng tôi đã đến khu vui chơi ở rừng Pongyang. Khí hậu thật mát mẻ. Miền Bắc Thái Lan là vùng duy nhất của đất nước này có địa hình thích hợp để thử sức với các trò chơi cảm giác mạnh. Đây cũng là một trong những điểm hấp dẫn du khách bậc nhất ở Chiang Mai. Tôi đã tham gia trò chơi: đạp xe trên dây, cú nhảy khổng lồ, trượt xe… , và thực sự thích thú với nó.
Sau đó, chúng tôi lựa chọn một nhà hàng nằm men sườn núi dọc bờ suối để thưởng thức bữa ăn trưa hòa mình với thiên nhiên.
Trên đường về trung tâm thành phố, nơi hai bên trải dài hoa muồng hoàng yến vàng rực óng ả dưới ánh nắng đã níu mọi người dừng xe để tận hưởng khung cảnh đẹp như tranh và chụp hình. Trong cái cảm giác chưa hết hưng phấn, tôi không khỏi choáng ngợp khi đến khu tổ hợp nghỉ dưỡng theo phong cách cổ điển sang trọng có tên 137 pillars houser để thưởng ngoạn bữa trà chiều kiểu Anh, mãn nhãn với những mảng màu thiết kế và bài trí nơi đây.
Hai bên đường trồng hoa muồng hoàng yến đẹp như tranh
Bữa tối, tôi ăn ở nhà hàng Thái đã có 40 năm tuổi đời. Từ cách tiếp đón niềm nở của chủ nhà hàng, sự cầu kỳ ngay từ thực đơn, tỉ mỉ trong khâu trình bày và phong phú về hương vị đã khiến tôi vô cùng ấn tượng. Trong cơn mưa rào bất chợt đổ xuống, hương vị ẩm thực truyền thống Thái càng trở nên đặc sắc.
Ngày thứ 3, chúng tôi được đến tham quan chùa Phrathat Doi Suthep, một trong những ngôi chùa thiêng liêng nhất tại Chiang Mai và được nhiều người Thái Lan tin sùng. Đây cũng là nơi nhiều tín đồ Phật giáo hành hương trong các ngày lễ lớn. Người Thái cho rằng, “Nếu ai chưa đến chùa Phrathat Doi Suthep là chưa đến Chiang Mai”. Và tôi cảm thấy mình may mắn khi trời đổ mưa lúc ở chùa...
Tôi đặc biệt thích thú với nhà hàng ẩm thực hữu cơ Oh ka Jhu. Đến đây, khách hàng được tận mắt chứng kiến những khu vườn trồng thực phẩm hữu cơ an toàn để làm nguyên liệu cung cấp cho nhà hàng. Từ thực đơn đến cách chế biến và trình bày đồ ăn luôn tạo cho thực khách cảm giác tươi ngon và hấp dẫn…
Chiang Mai còn ghi lại dấu ấn trong tôi là những món ăn đêm đường phố, những quán cafe, cửa hàng cực kỳ phong cách, những con phố trải đầy màu xanh của lá hoa… và không thể thiếu là Baan Kang Wat – làng nghệ thuật ở Chiang Mai để cảm nhận được sự khác biệt của một địa chỉ dành cho các tín đồ giới trẻ tìm đến vào những ngày cuối tuần, những buổi offline.
Chỉ 3,4 ngày ở một thành phố có nhiều điểm du lịch như Chiang Mai là quá khiêm tốn. Hơn nữa, tôi cảm nhận được sự hút khách đến kỳ lạ nơi đây. Chắc chắn, tôi sẽ trở lại Chiang Mai một ngày không xa…
Lan Hương