“Phía Đông liền biển, có một quả núi gọi là núi Sơn Trà, tục gọi là Hòn Nghê, tương truyền trên núi có ngọc, đêm đêm ngọc chiếu sáng xuống biển. Người dân ở đây kể rằng, tiên thường hay giáng xuống để tắm, chơi đùa nên cũng gọi là núi Tiên Sa”. Lê Quý Đôn đã viết như thế trong “Phủ Biên Tạp Lục”.
Sơn Trà không chỉ nổi tiếng với giai thoại về các vị tiên nữ giáng trần mà còn nổi tiếng về truyền thuyết ván cờ của Đế Thích: Có hai vị tiên ông ngồi đánh cờ trên đỉnh núi, đánh mãi nhiều ngày mà vẫn bất phân thắng bại. Cho đến một hôm, những tiên nữ bay xuống bãi biển, trong lúc lơ là nhìn tiên nữ vui đùa, một trong hai vị tiên ông đã bị người còn lại đánh bại.
Từ truyền thuyết này, bấy lâu nay, người dân đã đặt một bức tượng Đế Thích ngồi một mình bên tảng đá có hình bàn cờ, chính vì thế mà đỉnh này còn có tên gọi là Bàn Cờ.
Mỗi dịp cuối tuần, không có gì thú vị hơn là đến đây tận hưởng cảm giác ngồi đánh cờ với Đế Thích trong khung cảnh sương giăng giữa núi non chẳng khác gì chốn bồng lai tiên cảnh.
Trên đỉnh Bàn Cờ, du khách có thể "thử tài" với Đế Thích |
Du khách trên đỉnh Sơn Trà |
Thế cờ được bày ra là một thế cờ độc đáo. Không biết các cao thủ làng cờ tướng thế nào, riêng tôi, người có biết chút đỉnh, thử nhẩm 30 nước vẫn bất phân thắng bại. Chắc phải chờ các nàng tiên xuống vui đùa ở bãi Tiên Sa may ra mới có thể làm cho một trong hai người xao lãng!
Nếu giai thoại về ván cờ của Đế Thích không hấp dẫn những du khách vốn dĩ không biết chơi cờ thì bù lại họ sẽ bị cuốn hút bởi việc săn ảnh những bầy voọc mặt đỏ thường xuyên xuất hiện.
Nhưng nhớ cẩn thận, nếu không du khách sẽ bị lũ khỉ giật túi đồ.
Phập phồng trong cảm giác đó cũng là một điều thú vị.
Nguồn : Thanh niên