Từ thị xã Buôn Hồ (Đắk Lắk) đi xuôi về hướng bắc khoảng 30 km, vượt qua những nương rẫy cà phê ngút ngàn đang nở hoa như tuyết rắc giữa mùa xuân, thác Tam Giang hiện ra trước mặt thật hoang sơ và kỳ thú.
Với 12 tầng nước trải dài như suối tóc mềm mại của người con gái phố núi, Tam Giang là điểm thu hút du khách thập phương không chỉ ở cảnh trí đẹp, độc đáo do thiên nhiên ưu ái ban tặng cho xứ sở này, mà nơi đây còn có không gian rất trong lành, hầu như không chịu một sự tác động nào của con người.
Nằm trên thảm cỏ phía đầu rừng, gối đầu trên giọt sương ban mai, phóng tầm mắt vào đại ngàn xanh mênh mông tưởng chừng chúng ta có thể nghe rõ từng hơi thở… của lá. Lần theo những tam cấp lên xuống được xây dựng khá chắc chắn, bàn chân du khách khẽ chạm vào dòng nước trong vắt, mát lạnh. Mạch ngầm hàng ngàn năm nay của núi rừng cao nguyên hùng vĩ tích tụ lại thành 4 khe suối lớn để hòa cùng một khối ở trên cao, rồi cùng lúc tung xuống khiến bọt trắng xóa tạo nên thác nước đẹp như mơ với những âm thanh lách tách vang vọng giữa núi rừng.
Không giống như các thác nước hùng vĩ, cao ngất ngưởng của Tây Nguyên, đường đến xung quanh thác Tam Giang khá êm ái, ít dốc. Hầu như các phiến đá ở đây đều bằng phẳng, dễ đi lại. Ngồi tại thác trải lòng mình với rặng rừng già nua buông cành soi trong dòng nước và vô số cây cổ thụ hai ba người ôm không xuể để tha hồ… lãng mạn. Nếu thích thả bộ, du khách lang thang theo những lối nhỏ bên sườn núi ngắm hoa cỏ mùa xuân đang tỏa hương khoe sắc cùng đàn bướm đủ màu bay lượn chấp chới.
Một nhóm bạn trẻ còn chọn phương án… tắm suối. Còn gì thú bằng khi vừa ngập mình trong làn nước trong vắt, ngắm nhìn đàn cá tung tăng bơi lội. Sau khi vận động thỏa thích, mọi người cùng vào rừng nghe tiếng chim hót vang, nhìn bầu trời xanh qua từng tán lá và cùng thả hồn cùng tiếng guitar thùng lúc trầm lúc bổng.
Vâng! Cùng với Bản Đôn và hồ Lắk thì thác Tam Giang (xã Tam Giang, huyện Krong Năng) là điểm đến du lịch rất thú vị đầu xuân này trên mảnh đất Tây Nguyên quanh năm đầy nắng gió. Xin mượn lời của một thi sĩ “tức cảnh sinh tình” khi đến vùng đất Eblang hiền hòa: Tam Giang thác trắng xóa/Vắt ngang lưng chừng trời/Mai rời xa phố núi/Nhớ mãi người thương ơi.
Nguồn : TN