Hòn đảo thiên đường có quá khứ đen tối
Tarutao là một trong những hòn đảo đẹp nhất tại Thái Lan, tuy nhiên đằng sau bờ biển cát trắng và các cánh rừng nhiệt đới xanh tươi, nơi đây từng là chỗ trú của những tên tội phạm.
Tarutao là một trong những "thiên đường có thật" ở Đông Nam Á với các bãi biển vắng vẻ và rừng rậm hoang dã, nằm ở phía nam biển Andaman.
Hòn đảo thuộc Vườn quốc gia biển Tarutao, một nơi bao gồm những đảo đẹp nhất của Thái Lan. Trong khi rất nhiều đảo ở nước này bị thương mại hóa cùng với sự phát triển của du lịch, 51 đảo thuộc vườn quốc gia vẫn duy trì được vẻ đẹp tự nhiên, từ những bãi cát trắng lý tưởng, vịnh biển màu xanh ngọc bích đến các rừng nhiệt đới. Tarutao, hòn đảo lớn nhất của vườn quốc gia cũng không khác gì.
Tuy nhiên hòn đảo Tarutao không nổi tiếng bởi vẻ đẹp tự nhiên. Cuối thập niên 1930, Sở quản giáo Thái Lan bắt đầu điều tra các hòn đảo để tìm ra một nơi làm trại hình sự nhằm giảm tình trạng quá tải ở các nhà tù Bangkok. Họ chọn Tarutao. Cách bờ biển phía tây nam Thái Lan khoảng 40km, sự xa xôi hẻo lánh của hòn đảo khiến tù nhân khó trốn thoát hơn những nơi khác.
Đến năm 1939, đảo là nơi chứa tới vài nghìn tên tội phạm bao gồm cả tù nhân chính trị. Họ sống trong những chiếc lều nhỏ nằm rải rác khắp cánh rừng, bị giam hãm bởi chính biển khơi rộng lớn bao quanh.
Khi thế chiến thứ 2 lan tới khu vực Đông Nam Á vào năm 1941, cùng với sự xâm chiếm của quân Nhật ở Thái Lan, đất liền ngừng tiếp tế thức ăn và thuốc men cho đảo Tarutao. Cả các tù nhân và cai ngục trở thành cướp biển để giành giật sự sống.
Eo biển Malacca trở thành nơi trú ẩn của những kẻ sống ngoài vòng pháp luật. Những con thuyền chở thực phẩm tới gần Penang, Malaysia (sau là thuộc địa của Anh) đều bị tấn công và cướp bóc. Năm 1946, tình trạng này trở nên tồi tệ đến nỗi quân đội Anh phải can thiệp, gom những tên tù nhân và làm việc với chính phủ Thái Lan nhằm khôi phục trật tự. năm 1948, Tarutao bị bỏ hoang đến năm 1974, tới khi Vườn quốc gia biển Tarutao được thành lập.
Dù cho rừng bị lấn chiếm, những khu trại hoang phế bị bỏ lại vẫn còn rải rác trên đảo. Khu nhà tù ở vịnh Talo Wao thuộc bờ đông của đảo đã có người tới bằng một con đường mòn, và du khách cũng có thể tham quan, khám phá bằng xe đạp ở đây. Hơn nữa, trên đảo đã xây thêm một bảo tàng nhỏ cùng trung tâm du lịch lưu giữ những tài liệu về lịch sử đen tối của nơi đây.
Tuy nhiên, phần lớn hòn đảo vẫn được giữ nguyên vẹn. Các dự án thương mại và du lịch không được phép phát triển ở đây ngoại trừ một số bungalow (nhà nghỉ bằng gỗ) và khu cắm trại. Khu rừng rậm và khí hậu có độ ẩm cao chính là điều cản trở các du khách khó tính khi tới đây du lịch.
Với người quyết tâm tới Tarutao để khám phá sẽ có được khoảng thời gian đáng giá nhất khi đắm mình ở một nơi chỉ có những con đường mòn trong rừng, không có xe cộ, bờ biển tuyệt đẹp không một bước chân người và các khu cắm trại luôn rộng rãi.
Nguồn : Vnexpress