Không chỉ có biển, với những dãy núi trải dài khắp các bờ biển, Bà Rịa - Vũng Tàu còn là một điểm đến với những bạn trẻ muốn du lịch mạo hiểm. Và núi Dinh sẽ là một địa chỉ gần gũi để bạn có thể thử sức.
|
Hành trình gian nan lên núi Dinh |
Núi Dinh buổi sáng thật đẹp, bình yên và vắng lặng, làn sương trên các đỉnh núi lặng lẽ rủ nhau bay về trời, chỉ còn sót lại vài mảng trắng nổi bật trong màu xanh của rừng.
Nằm cách TP.HCM khoảng 90 km về phía đông, sát quốc lộ 51 thuộc xã Tân Hòa, huyện Tân Thành, Bà Rịa - Vũng Tàu, núi Dinh là một dãy núi hùng vĩ nằm sát bờ biển, chạy dài hình vòng cung theo hướng đông nam - tây bắc, độ cao trung bình 500m với tổng diện tích toàn khu vực gần 60km², được xem là ngọn núi cao và độc đáo nhất tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Đỉnh cao nhất là núi Ông Trịnh 504m, phần còn lại thoải dần về hai phía. Đây là một quần thể núi non và cây xanh ngút ngàn với những am, chùa, cốc, miếu độc đáo nằm ven các con suối, nhưng ít ai có cơ hội chiêm ngưỡng vùng núi xinh đẹp và hùng vĩ này vì điều kiện du lịch ở đây còn rất hoang sơ theo nhiều nghĩa.
|
Nắng mặt trời buổi sáng như dát vàng tạo một vẻ đẹp lung linh, huyền ảo trên các sườn núi. Lũ chim chóp mào thường ngày vẫn ồn ào náo nhiệt đang ríu rít gọi nhau thưởng thức chùm quả trên cây trường chín mọng. Đàn chim bồ chao ngoác mỏ kêu la inh ỏi cả một góc rừng khi phát hiện nhóm người đang hăm hở tiến bước, vượt lên từng độ cao.
Phía đối diện là dãy núi Ông Trịnh cao 504m so với mặt nước biển như đang thách thức. Từ đây có thể chiêm ngưỡng đỉnh núi biệt lập, cao ngất này của vùng đất với những thắng cảnh du lịch nổi tiếng Bà Rịa - Vũng Tàu. Buổi sáng tràn đầy sinh lực, với tình yêu thiên nhiên cháy bỏng, việc vượt qua đỉnh núi này không còn là cực hình mà là cuộc khám phá đầy thú vị.
Ở độ cao 350m so với mực nước biển, toàn cảnh núi Dinh nhìn từ trên cao là các dãy núi trùng điệp nhấp nhô trải dài như bất tận. Mùa này, những chùm muồng hoa đào khoe sắc rực rỡ trên những đám lá xanh biếc. Bước đi trong im lặng, đôi tai chỉ còn nghe tiếng lá rung xào xạc theo làn gió nhẹ và tiếng thở dốc của mọi người.
Bất chợt, sau tiếng “suỵt” ra hiệu của An, ai cũng bất ngờ khi nhìn thấy chú heo rừng đang mải mê kiếm ăn bữa sáng. Tôi vừa lia máy bấm được mấy cái chú đã vụt chạy rất nhanh vào rừng...
Vượt lên đỉnh núi ở độ cao hơn 500m, kết thúc cuộc hành trình vượt dốc, khuôn mặt mọi người đầy những giọt mồ hôi lăn dài. Nhưng phóng tầm mắt nhìn xa về phía biển, phong cảnh thành phố, làng mạc hiện ra như một bức tranh hoàn hảo khiến bao mệt mỏi như tan biến. Chiếc ống nhòm 52x được truyền tay nhau để "lấp đầy" những con mắt...
|
Toàn cảnh núi Dinh nhìn từ trên cao |
|
Một góc Bà Rịa - Vũng Tàu nhìn từ núi Dinh |
|
Chinh phục đỉnh cao 500m |
Giữa quang cảnh núi non hùng vĩ, trên vách đá dựng đứng và trơn trượt, những mảng hoa lan nhài tím rực rỡ khoe sắc. Trong một góc khuất khác, loài hoa lan chu đình vàng lặng lẽ kiêu hãnh với màu vàng tinh khiết nổi bật trong những mảng đá đen xù xì.
Bất ngờ hơn nữa khi bắt gặp những bông hoa lan trứng ốc trên một vách đá ẩm ướt phủ đầy rêu. Loài lan có củ nhỏ và vân giống hình ốc nằm ôm sát các kẽ đá ở các tảng đá mẹ rải rác ở độ cao 500m này mọc khá nhiều. Với hai chiếc lá dài 1 - 2cm rất dễ rụng nhằm tránh thoát nước vào mùa khô giúp chúng vượt qua mùa cực kỳ khô khắc nghiệt ở vùng núi này, và củ lan rất nhỏ này sẽ ẩn mình teo tóp trong các kẽ đá rất khó nhận ra bằng mắt thường chờ đợi mùa mưa năm sau.
|
Chú chuột chù núi cao trông thật xinh xắn |
|
Đôi vợ chồng nhà chim bông lau đít vàng đang say sưa bên nhau |
|
Những chùm muồng hoa đào khoe sắc rực rỡ trên lá xanh |
Sau một buổi sáng thu hoạch được khá nhiều mẫu vật và những tấm hình ưng ý, bữa ăn nhanh chóng với mấy món ăn đơn giản và những tiếng tiếng cười rộn rã xua tan mệt mỏi. Chúng tôi ngả lưng ngắm nhìn bầu trời trong xanh không một gợn mây. Từng tia nắng như cố xuyên qua đám lá dày của khu rừng thường xanh còn sót lại...
Chiều xuống, vấn vương mãi chúng tôi mới sửa soạn xuống núi. Một chuyến khám phá và chiêm ngưỡng vẻ đẹp khác của địa danh đã ghi dấu vào lịch sử oai hùng dân tộc thật khó quên...
Nguồn : Tuổi trẻ