Cung đường Khánh Vĩnh (Khánh Hòa) - Đà Lạt dài 140km được mệnh danh là cung đường đẹp và quyến rũ đối với nhiều phượt thủ. Giới trẻ rỉ tai nhau, chỉ cần leo lên chiếc xe máy để lang thang ở đây cũng đủ thấy thú vị với những cảm xúc vỡ òa trước cảnh đẹp thiên nhiên thực sự làm nao lòng người.
Thứ bảy, chủ nhật và bất cứ ngày nào có thể, trong mưa dầm hay nắng ran, những cuộc hành trình bằng xe máy cứ thế mà hân hoan đi tìm những trải nghiệm trên cung đường trữ tình bậc nhất Việt Nam này. Bởi theo vòng quay của đất trời, cây cỏ tự thân gieo hạt khắp nơi, rồi cứ thế mà ngậm sương đêm hay đón nhận những giọt mưa mà khoe mình, để cho lòng người rộn ràng.
Thông xanh trên đường. Ảnh: PV
Dưới chân đèo Khánh Lê có một chỗ dừng chân tên là Bến Lội. Đây là nơi để du khách đi và về Đà Lạt - Nha Trang đều dừng lại ăn sáng, ăn trưa, cà phê. Nơi đây trở thành một điểm hẹn tạo nên sự hấp dẫn đối với mọi người. Bến Lội thuộc một nhánh sông Cái, Nha Trang. Cảnh sắc ngoạn mục, hữu tình khiến ai đi qua cũng muốn dừng chân thưởng ngoạn.
Trên ngọn đèo có rất nhiều thác nhỏ, mỗi đường ôm cua nhìn xuống dưới là cảnh đẹp mê hồn. Đó là lý do là trong suốt cuộc hành trình ít người vội vã đi nhanh mà chậm rãi để còn ngắm nhìn. Cột mốc 1.500m ôm một vòng độ cao là nơi du khách thích dừng chân chụp ảnh lưu niệm.
Đi tiếp tới đỉnh Hòn Giao thuộc địa phận xã Lạc Dương, Lâm Đồng là một phần của vườn Quốc gia Bù Đốp. Những cây lau trắng ngần bung nở, chạy theo cả con đường khiến người ngắm ngẩn ngơ, phải phải dừng chân. Cảm giác chen cùng cỏ lau giống như đắm mình giữa những đám mây trắng. Ở đây mà chụp hình lưu niệm thì đó là điều tuyệt vời.
Hồ Xuân Hương. Ảnh: PV
Con đường trong hành trình mọc lên giữa những bờ đá rêu xanh. Rêu bám từng mảng, rêu tạo thành những bức tranh lạ rồi loài hoa xuyến chi như quen tìm chốn khó để lả lơi, cứ mọc lên và bung những đóa hoa trắng li ti khiến lòng nhẹ tênh. Đặc biệt, tại bãi cỏ ngay Hòn Giao, không biết cơ man nào cây cà dại, cứ chín vàng từng chùm tạo nên cảnh sắc rực rỡ.
Đi tiếp nữa là rừng thông ngút ngàn bắt đầu xuất hiện, rồi vượt qua Hòn Giao để đến thị trấn Long Lanh. Cái tên đặc biệt gắn liền với những quán cà phê nhỏ, ấm áp với những ngôi nhà gỗ bạc màu khiến du khách thích thú. Họ còn có thể ngắm nhìn cảnh buôn bán, cảnh người dân vai gùi đầy đồ đi lại trên con đường.
Những đồi trà. Ảnh: PV
Vào rừng thông, những người lãng mạn có thể tha hồ chiêm ngưỡng những hàng cây thẳng tắp, xanh mướt. Bên bìa rừng là vực sâu. Phía xa xa là những ngôi nhà ẩn hiện trong sương mờ, giữa những đồi trà đang lên xanh. Vào mùa hồng, có cả cánh đồng trồng quả hồng đỏ rực một góc trời.
Tôi đã dừng chân bao lần ở Lạc Dương vào tháng 12, sững sờ bởi nơi này chuyển sang một màu hồng của mai anh đào. Cả con đường dài gần ba cây số ấy đẹp như trong cảnh thần tiên. Dừng chân và không vội, cứ ngắm nhìn hoa. Và đặc biệt là vào thời điểm này, khi từ Thái Phiên bắt đầu vào Đà Lạt lại đi qua một con đường vàng màu hoa dã quỳ.
Đường lên đỉnh Hòn Giao. Ảnh: PV
Hoa dã quỳ ở Đà Lạt đẹp, vàng óng và âm thầm bung nở khắp đất trời, tỏa hương thơm khiến cho biết bao người ngẩn ngơ tìm gặp. Và không thể không kể đến cả con đường Quang Trung từ Chi Lăng trổ xuống Hồ Xuân Hương. Con đường vài cây số đó muốt trắng hoa ban. Hoa ban khiến cho buổi sáng mãi dịu dàng, khiến cho những chuyến xe không vội đi.
Những cuộc hành trình rời xa là để cho lòng nhẹ tênh chuyện áo cơm, để ta quên đi những bận bịu đời người. Và cung đường lạ ấy khiến cho chuyến đi đầy ắp những cảm xúc.
NHƯỢC QUÂN