Bầu trời cao vợi, mây lơ lửng thành từng tầng, những tia nắng đầu tiên len qua những tầng mây, khe lá... một chút se lạnh của gió heo may, một chút ấm áp từ những tia nắng vàng dịu ngọt đang nhẹ nhàng phớt trên con đường còn loang dấu những vệt nước đọng lại từ cơn mưa đêm qua.
Có rất nhiều lý do không tên làm mùa thu Hà Nội càng thêm được vương vấn, nhớ thương và mong đợi.
Hàng Phong lần đầu thay lá
Không cần phải đi đâu xa để ngắm nhìn từng chiếc lá phong thay màu đổi săc, loài cây tưởng chừng khó mà thích ứng được với khí hậu và điều kiện môi trường tại Hà Nội sau nhiều ngày trải qua thời tiết mưa ẩm, mát dịu, hàng phong lá đỏ tại đường Trần Duy Hưng bất ngờ chuyển màu tạo cảm giác thích thú cho người đi đường.
Ngày Quốc Khánh 2/9
Người người háo hức chờ đến mùa thu, chờ đến ngày 2/9. Chắc cũng bởi đó chính là ngày mà Bác đã đọc bản tuyên ngôn độc lập, khai sinh ra đất nước chúng ta. Chắc vì thế mà càng gần đến ngày 2/9, người ta càng thấy chộn rộn, càng thấy tự hào và càng mong ngóng mùa thu hãy mau về trên khắp những con phố, những nẻo đường nơi này.
Mùa của gió heo may, của những tia nắng đẹp và của những cơn mưa bất chợt
Nhắc đến mùa thu là nhắc đến gió heo may, là nhắc đến những buổi sớm không khí se sắt lại vì thứ gió lạnh hiền lành đang nhẹ nhàng đưa đẩy ngoài phố và len lỏi những tia nắng vàng dịu ngọt mang chút ấm áp đến lạ thường. Thứ gió khiến bạn dù là giữa mùa hè đổ lửa, hay mùa đông rét căm - mỗi khi nhớ lại đều thấy dịu lòng và hình thành một phản xạ ngóng trông rất riêng mà chỉ mùa thu, chỉ gió heo may mới khiến ta có cảm giác như vậy được.
Mưa đầu thu bao giờ cũng là những cơn mưa rào như thể trút hết những buồn bực, nặng nề tích tụ từ những ngày nắng. Đó là những cơn mưa mang không khí mát lành, mang mùa thu dịu dàng về với Hà Nội.
Con đường lá vàng ngát mùi hoa sữa
Mùa thu sẽ chẳng còn là mùa thu nếu thiếu đi hoa sữa. Dù là nhắc đến hoa sữa, lắm người sẽ ngán ngẩm lắc đầu vì sợ cái mùi nồng quá của hoa, nhưng nếu không có thì chẳng ai thấy mùa thu Hà Nội trọn vẹn nữa. Không khí mát mẻ của những ngày chuyển mùa và lá vàng rơi khắp lối khiến cho bất kỳ ai cũng có cảm giác man mác, nhẹ nhàng những ngày thu vừa mới bắt đầu. Cứ tưởng tượng những tối đi chơi về muộn, ngang qua con đường quen, bỗng thấy mùi hoa sữa rơi xuống trước mặt, rất nhẹ, rất nhẹ thôi, chỉ nghĩ đến vậy đã thấy dễ chịu.
Sấu chín
Lá già vừa rụng, lá sấu non đã kịp mơn mởn. Cây sấu xù xì, đen đúa chợt khoác lên mình tấm áo của thanh tân. Rồi cái sự thanh tân ấy đơm hoa. Hoa sấu đáng được coi là một sản vật tinh túy của trời đất. Trắng nhè nhẹ, bé xiu xiu, hoa sấu nở thành từng chùm, bẽn lẽn ẩn trong những đám lá. Ai đó một lần bắt gặp hương hoa sấu, chắc sẽ cả đời không quên. Sấu chín vàng lựng, miếng sấu thấm muối ớt, vừa chua lại ngòn ngọt, rồi mặn và cay từ muối ớt quyện vào thật đều, tạo thành một thức quà đơn giản mà dễ gây nghiện vô cùng.
Hương cốm thu lại về
Những sớm mai thu, khi mặt trời còn chưa lên khỏi rặng cây thì ngoài đường, trong hẻm lớn, nơi ngõ nhỏ ở trong thành phố đã rền vang tiếng rao “ai mua cốm đê... ê...!” của cô bán cốm bên chiếc đòng gánh với hai thúng cốm bên trên đậy mẹt đan bằng tre đựng mấy tàu lá sen dùng gói cốm và ở nhánh thân của quang buộc túm rơm nếp xanh nõn nà. Khi nghe thấy tiếng rao cốm, thường thì nhà ai cũng mua một vài gói về ăn chơi với chuối tiêu trứng cuốc. Có nhà thì mua loại cốm già hơn chút xíu dùng để nấu chè cốm. Chè cốm, nấu bỏ thêm mấy hạt sen, chút đậu xanh xát bỏ vỏ ăn vừa ngon, vừa bổ….