NDĐT - Thấy tôi khoe sắp được khám phá Qatar, bè bạn gật gù, “đất nước có đội bóng là đối thủ của U23 Việt Nam trong trận bán kết lịch sử đúng không”. Hỏi có biết gì thêm về quốc gia nhỏ bé vùng Tây Á ấy không, phần đa đều lắc đầu, “may nhờ trái bóng tròn mới lần đầu được nghe tên xứ sở lạ hoắc ấy”.
Thực ra, Qatar không hề vô danh, đặc biệt là với dân kinh tế. Quốc gia
nhỏ xíu nằm gọn trên bán đảo Qatar thuộc vùng duyên hải Đông Bắc của bán
đảo Arab này chỉ vỏn vẹn 2,6 triệu dân. Công dân bản địa chỉ chiếm 12%,
88% còn lại là người nhập cư, thuộc mọi màu da, đến từ nhiều châu lục.
Nhờ sở hữu trữ lượng dầu mỏ và khí đốt thiên nhiên nằm trong tốp đầu thế
giới, người dân nơi đây cũng có mức thu nhập bình quân đầu người cao
chót vót, đạt xấp xỉ 130 nghìn USD (theo số liệu của Tạp chí Tài chính
toàn cầu năm 2017). Tuy giàu có nhưng không quá phô trương, đây là đất
nước được Liên hợp quốc xếp loại có chỉ số phát triển con người (HDI)
rất cao. Là cái nôi của “vòng đàm phán Doha”, Qatar được xếp vào nhóm
cường quốc bậc trung, một thế lực đáng nể sở hữu tiếng nói đầy sức nặng
trong thế giới Arab.
Nhưng với số rất đông người Việt còn lại, Qatar là “xứ sở lạ hoắc”, đúng
như từ dùng của đám bạn tôi. Chặng bay thẳng Hà Nội – Doha, được thiết
kế mới đây kéo dài tới bảy tiếng cũng khiến nhiều người ngạc nhiên,
“tưởng gần, hoá ra cũng xa ra phết nhỉ”.
Ngày chuẩn bị khởi hành, lang thang trên mạng cóp nhặt chút thông tin về
điểm đến mới mẻ này, cảm giác đầu tiên của tôi là khá thất vọng. Sự
tương đồng về rất nhiều mặt của Qatar với miền đất láng giềng hào nhoáng
Dubai khiến tôi sợ sẽ phải đón nhận một phiên bản giống hệt thứ hai.
Cũng những toà cao ốc chọc trời, cũng những sa mạc cằn khô, cũng những
hòn đảo nhân tạo, cũng đạo Hồi là tôn giáo chi phối…Không hiểu vì lý do
gì, những điều đã biết về xứ sở Dubai “lộng lẫy và kiêu ngạo như bà chúa
kim sa, khinh khỉnh nhìn xuống từ trên những tháp ánh sáng chói loà như
được dát bằng hàng triệu viên kim cương ngũ sắc” (Nguyễn Phương Mai –
Con đường Hồi giáo) luôn khiến tôi thấy ác cảm với nó, như với một kẻ
trọc phú đang cố tình khoe mẽ học làm sang.
May mắn là tôi đã nhận được điều ngược lại, sau hành trình gần một tuần
lễ khám phá “thiên đường giữa lòng sa mạc” này. Qatar không định dùng
những toà nhà chọc trời, không định dùng nhịp sống xa hoa vương giả của
thủ đô Doha làm thỏi nam châm hút khách du lịch. Dù đó là việc nằm trong
tầm tay, quá đơn giản với một xứ sở nhà giàu Trung Đông “chẳng có gì
ngoài điều kiện”. Thiệt thòi khi không nhận được bất kỳ ưu đãi gì từ mẹ
thiên nhiên, cũng chẳng có mấy di sản vật thể thực sự hấp dẫn, vậy mà
miền đất thừa thãi cát khô, nắng nóng và thiếu thốn nước ngọt, màu xanh
này đã mang lại cho tôi một chuỗi bất ngờ thú vị nối tiếp nhau, qua mỗi
chặng đường khám phá.
Qatar chỉ sở hữu duy nhất một Di sản văn hoá thể giới được UNESCO công
nhận - Di chỉ khảo cổ Al Zubarah. Vì giá trị thực sự của nó nằm ở những
phế tích còn lại của một thị trấn cảng vùng Vịnh thế kỷ XVIII được bảo
tồn tốt nhất cho tới nay nên sức hấp dẫn với số đông du khách đại trà
xem ra cũng cực kỳ khiêm tốn. Một gia sản quá đỗi nghèo nàn, nếu muốn
biến nơi đây trở thành điểm đến du lịch đẳng cấp. Có hề gì, người Qatar
quyết định tự tạo ra kỳ quan cùng những công trình kiến trúc ấn tượng,
tự tạo những giá trị văn hoá có sức hấp dẫn khiến du khách quốc tế không
thể chối từ.
Như hệ thống sân vận động áp dụng những tiến bộ công nghệ mới nhất nhưng
vẫn đảm bảo tính thẩm mỹ, trông giống những tác phẩm nghệ thuật tạo
hình. Như chuỗi bảo tàng chuyên biệt cực kỳ giá trị, sở hữu những bộ sưu
tập vô giá. Như tạo dựng những điểm đến văn hoá đậm đặc sắc màu Nghìn lẻ một đêm nhằm
đưa du khách quay ngược thời gian về miền quá khứ. Như biến sa mạc mênh
mông bỏng rẫy ban ngày, lạnh buốt về đêm trở thành điểm đến cực kỳ hấp
dẫn cho du khách ưa trải nghiệm cảm giác mạnh. Như bảo tồn và phát triển
những thú chơi xa xỉ dành riêng cho giới quý tộc Trung Đông: cưỡi giống
ngựa Arab thuần chủng, đi săn cùng chim ưng… Như bỏ cả đống tiền để bao
phủ những đường phố Doha bằng màu xanh mướt mát của cây cùng sắc rực rỡ
của hoa, bất chấp cái nắng hè dội lửa thường xuyên đạt ngưỡng 50 độ
C…Như xây đảo nhân tạo, tạo những bãi biển nhân tạo đẹp như ở thiên
đường nghỉ dưỡng Maldives…
Tất cả
những ý tưởng xanh hoá sa mạc ấy được hiện thực hoá, không chỉ nhờ vào
sức mạnh kinh tế mà bằng một lộ trình chặt chẽ và khoa học, được thiết
kế và hoạch định bởi một chính phủ có tầm nhìn xa trông rộng. Những bất
ngờ thú vị ấy sẽ được tôi chia sẻ chi tiết, trong những bài viết kế
tiếp. Với hy vọng truyền cảm hứng, thuyết phục những tín đồ du lịch
trong nước lên đường. Để đến với xứ sở Ba Tư đậm đặc sắc màu huyền
thoại. Để đến với một quốc gia Hồi giáo quyến rũ nhờ biết gắn kết nguồn
gốc cổ xưa cùng quá trình hiện đại hoá và áp dụng tiến bộ công nghệ. Để
đến với Doha - thành phố văn hoá và giáo dục hàng đầu thế giới, như cái
đích mà chính phủ Qatar đang hướng tới.
Còn chờ gì nữa, “thiên đường giữa lòng sa mạc” đang vẫy gọi bạn lên đường!
HỒ CÚC PHƯƠNG