Hai chàng trai người Anh tự đề ra thử thách vào rừng rậm Malaysia sống trong ba tuần mà không mặc quần áo hay mang theo thức ăn.
Daniel Olifi (trái), 26 tuổi, đang làm trong ngành tài chính còn James Moynihan, 27 tuổi, là một nhân viên trên du thuyền. Hai chàng trai này muốn về miền hoang dã để thách thức khả năng sinh tồn của mình.
Daniel và James chỉ mang theo một mảnh đá sắc cạnh, dao rựa, màn chống muỗi, bình kim loại đựng nước và một bộ sơ cứu y tế cho chuyến phiêu lưu trong rừng rậm Malaysia. Họ quyết định không mặc quần áo để chứng tỏ chuyện này hoàn toàn có thể thành công, và ghi lại mọi thứ với camera hành trình.
Daniel, đến từ London, không lạ lẫm gì với những chuyến phiêu lưu khi anh từng đi bộ từ Anh tới hết dãy Alps vào năm 2014. Dãy núi này trải dài qua 8 quốc gia Pháp, Thụy Sĩ, Italy, Monaco, Liechtenstein, Áo, Đức và Slovenia. Daniel sống nhờ ăn ốc sên và uống nước từ những dòng sông trên núi. Năm 2015, anh tiếp tục đạp xe xuyên sa mạc Sahara, uống nước tiểu của chính mình để vượt qua 1.800 km trên biển cát.
Ý tưởng về thử thách mới nhất trong rừng rậm nảy đến với Daniel và James khi họ xem những show truyền hình về sinh tồn. Đôi bạn này đã bay tới Malaysia vào tháng 10 năm ngoái, và thực hiện thử thách trong rừng mưa Kuantan thuộc bang Pahang.
"Khi màn đêm buông xuống, một con rắn có thể bò vào nơi bạn ngả lưng và bạn sẽ mãi mãi không thức dậy vào sáng hôm sau. Bạn có thể giẫm lên một con rắn bất cứ lúc nào mà không hay biết, hoặc chứng hạ thân nhiệt sẽ lấy mạng bạn", Daniel tiết lộ những hiểm nguy trong rừng.
Ngày đầu tiên bắt đầu không mấy dễ dàng, khi hai chàng trai hết sạch nước uống sau vài giờ. James phải đi tìm nguồn nước trong khi Daniel bắt đầu dựng một căn lều để tránh cơn dông đang kéo tới. Daniel ngã xuống một khe núi và bị con dao rựa cứa vào lòng bàn tay. Anh sơ cứu tay bằng keo y tế siêu dính để tránh nhiễm khuẩn.
"Chúng tôi trú mưa dưới một tán cây, chặt cành lá để che chắn như một tấm chăn. Đáng ra nó phải ngăn nước ngấm vào, chúng tôi vẫn run như cầy sấy. Chúng tôi muốn rời đi sớm vào sáng hôm sau nhưng không thể, đám muỗi bâu lấy cả hai", Daniel hồi tưởng.
Sáng hôm sau, vết thương trên tay Daniel đau nhức dữ dội, khiến anh phải rời khỏi khu rừng. Anh và James mặc lại quần áo, tìm lối ra đường lớn, xin đi nhờ xe đến bệnh viện gần nhất. Tại đây, y bác sĩ chụp X-quang và khâu tay cho Daniel, trước khi anh và bạn trở lại với chuyến phiêu lưu.
Lần này, James và Daniel chuyển sang một rừng mưa khác. Họ cởi bỏ quần áo để bắt đầu 18 ngày sinh tồn nhờ ăn quả dại và sâu bọ, nhiều lúc cả hai đói tới lả đi. Ngày thứ 5, hai chàng trai tiếp tục gia cố cho căn lều để nó che nước và giữ ấm tốt hơn. Họ tìm quả dại để ăn dù không biết chúng độc hay không, chỉ còn cách thử. Vết thương trên tay Daniel chưa có dấu hiệu lành.
Ngày thứ 6, cuối cùng cả hai cũng tìm thấy một dòng sông. Phát hiện này giúp họ lạc quan hơn với hy vọng bắt được cá, nhưng họ lo lắng vì không có chim chóc sống gần dòng nước này. Tuy nhiên, tay của Daniel không đỡ hơn và bắt đầu bốc mùi thối.
James có dấu hiệu suy nhược từ ngày thứ 8. Daniel phỏng đoán bạn mình bị hạ thân nhiệt, cả hai băn khoăn không biết có nên tiếp tục thử thách hay đã tới lúc rời khỏi khu rừng.
"James nhìn thấy một con thằn lằn lớn nhưng quá trễ để tôi bắt lấy nó. Ngay khi đứng dậy, tôi bất tỉnh. Những lần ngất ngày một nghiêm trọng. Hôm sau, tôi đã ăn một con dế", Daniel chia sẻ.
Ngày thứ 13, tay chân của James và Daniel bắt đầu mất cảm giác, chúng quá yếu và tim không còn bơm đủ máu đi khắp cơ thể. Hai ngày sau đó, họ chỉ tìm thấy sâu bọ để ăn. "Những cơn mưa đêm khiến chúng tôi ướt sũng và run lên vì lạnh. Tôi phải san sẻ thân nhiệt với James để giữ ấm", Daniel nhớ lại.
Daniel thừa nhận việc khoả thân khiến cả hai trở thành mồi cho đám muỗi rừng, họ không còn cách nào khác ngoài gãi những vết đốt tới chảy máu.
Vết cắt trên tay Daniel bốc mùi thịt thối, nó như một quả bom có thể nổ tung, chấm dứt toàn bộ hành trình bất kỳ lúc nào nếu vết thương bị nhiễm trùng nặng.
Vào ngày thứ 16, James và Daniel bỏ lại căn lều, mặc quần áo và lên kế hoạch cho hai ngày đi bộ tìm về với thế giới văn minh. "Chúng tôi băng qua một dòng nước để ra khỏi rừng. Đi thêm vài cây số nữa, đôi chân của chúng tôi bỏ cuộc trên một con đường đất. Khi ra đường, chúng tôi xin đi nhờ tới một ngôi làng gần nhất", Daniel nói trong nhật ký ngày cuối cùng.
Trải qua 21 ngày "ăn lông ở lỗ", Daniel và James sụt 20 kg. Đôi bạn bay về Anh sau nhiều ngày nghỉ cho lại sức ở Kuala Lumpur, nơi họ thỏa sức ăn khoai tây chiên, bánh quy, pizza và burger.
Nhớ lại cuộc phiêu lưu hiếm có trong đời, Daniel và James hạnh phúc nhất khi tìm thấy dòng sông, nhóm lửa thành công và có một đêm khô ráo trong lều.
James nói rằng: "Tôi là người mê 'đỏ đen' như cược bóng đá hay đua ngựa. Nhưng có bao nhiêu người có thể nói họ dám đánh cược với cuộc đời? Ai rồi cũng sẽ đối mặt với những lúc sinh tử, nhưng thường chuyện đó không diễn ra theo kế hoạch. Phần lớn người ta không đẩy mình vào những hoàn cảnh như vậy".
Anh tiếp tục: "Tôi từng đánh cược, và chuyến đi Malaysia là một trong những ván trúng lớn nhất, bởi bây giờ tôi có thể nói mình cảm thấy ra sao khi còn sống".
Theo Bảo Ngọc (VnExpress)